Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi
Còn gì đâu nữa mà khóc với cười
Mời người lên xe về miền quá khứ
Mời người đem theo toàn vẹn thương yêu
Đứng tiễn người vào dĩ vãng nhạt mầu
Sẽ có chẳng nhiều đớn đau
Nối gót người vào dĩ vãng nhiệm mầu
Có lũ kỷ niệm trước sau
Vài cánh xương hoa nằm ép trong thơ
Rồi sẽ tan đi mịt mù
Vạt tóc nâu khô còn chút thơm tho
Thả gió bay đi mịt mù
Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi
Còn gì đâu nữa mà giữ cho người...
Trả hết về người chuyện cũ đẹp ngời
Chuyện đôi ta buồn ít hơn vui
Lời nói, lời cười
Chuyện ngắn chuyện dài
Trả hết cho người, cho người đi
Trả hết cho ai ngày tháng êm trôi
Đường em đi trời đất yên vui
Rừng vắng ban mai, đường phố trăng soi
Trả hết cho người, cho người đi
Trả hết cho ai cả những chua cay
Ngày chia tay, lặng lẽ mưa rơi
Một tiếng thương ôi, gửi đến cho người
Trả nốt đôi môi gượng cười
Nghìn trùng xa cách đời đứt ngang rồi
Còn lời trăn trối gửi đến cho người...
Nghìn trùng xa cách người cuối chân trời
Đường dài hạnh phúc, cầu chúc cho người.
- Pham Duy
As I think back on our various immersion experiences, it has become harder and harder to separate facts from emotions. "Co lu ky niem truoc sau" lam cho minh kho de suy nghi clearly (minh man?) ve nhung gi da thay va nghe. Neu minh lam Tam Khong, thi de biet may! Khong nghe, khong thay, khong noi...
Nhung processing tat ca nhung gi minh nghe thay, the examination of it all, moi lam cho tung ky niem sau sac hon, co y nghia hon. Giong nhu la khi minh examine tung image, tung loi noi, tung hanh dong, minh co ve thich thu hon vi su hieu biet co tham vao cai appreciation deeper hon la normal.
Bai hat nay cua Pham Duy lam cho minh nho rat nhieu ve nhung gi da de lai tai Vietnam, la que huong, la Dat Me, la noi chon rau cat ron. Hinh nhu la doi voi VN, minh luc nao cung theo duoi cai gi do hoi ephemeral, lap lo o ngoai tam tay. Khi o VN thi khong phai la Viet, nhung cung kg phai la My. O tai Hoa Ky thi kg phai la My cung kg phai han la Viet. Luc nao cung bi loai ra ngoai, giong nhu la minh luc nao cung be nghin trung xa cach...
No comments:
Post a Comment